Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu
Forum Học sinh trường THPT Tuyên Hoá - Huyện Tuyên Hoá - Tỉnh Quảng Bình
Để sử dụng đầy đủ tất cả các tính năng được cung cấp bởi diễn đàn của chúng tôi, xin vui lòng nhấn "Đăng nhập" nếu bạn đã là thành viên hoặc tham gia cộng đồng của chúng tôi bằng cách nhấn "Đăng ký" nếu bạn chưa có tài khoản. Chúc các bạn một ngày vui vẻ!
Forum Học sinh trường THPT Tuyên Hoá - Huyện Tuyên Hoá - Tỉnh Quảng Bình
Để sử dụng đầy đủ tất cả các tính năng được cung cấp bởi diễn đàn của chúng tôi, xin vui lòng nhấn "Đăng nhập" nếu bạn đã là thành viên hoặc tham gia cộng đồng của chúng tôi bằng cách nhấn "Đăng ký" nếu bạn chưa có tài khoản. Chúc các bạn một ngày vui vẻ!

Forum Học sinh trường THPT Tuyên Hoá - Huyện Tuyên Hoá - Tỉnh Quảng Bình

Đây là Diễn đàn dành cho các bạn đã và đang là HS Trường THPT Tuyên Hoá.
Để ghi lại những dấu ấn và kỷ niệm của một thời học sinh, hãy đăng ký làm thành viên để cùng giao lưu và chia sẻ!
 
Trang ChínhCó một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu I_icon_mini_portalTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share | 
 

 Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
vàng
Level 7
Level 7
vàng

Tên thật : Vàng
Giới tính : Nữ
Đang học lớp : 11A1
Tuổi : 29
Tổng số bài gửi : 115
Cầm tinh con : Chó(Tuất)
Điểm : 287
Birthday : 01/01/1995
Được cảm ơn(lần) : 7
Ngày tham gia : 26/01/2011
Đến từ : Đồng Lê
Nghề nghiệp - Công việc hiện tại : Student
Sở thích : !!

Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu Empty
Bài gửiTiêu đề: Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu   Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu I_icon_minitimeThu Jan 27, 2011 8:59 pm

Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu



<blockquote class="postcontent restore"> Có một bận, tớ giận cậu, rất giận…
Tớ giận vì cậu đã bỏ tớ một mình ở nơi đôi xích đu vẫn đưa đều đặn,
từng vòng quay lặng lẽ bên công viên buồn có những hàng cây bỏ ngỏ
không một cái tên mà bao lần chúng mình đã cãi nhau : “bọn chúng tên gì
nhỉ?”.


Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu 1

Hàng
cây không tên và những chờ đợi không mùa, cũng không màu nhưng sao tớ
thấy đắng nơi đầu môi, cay cay nơi khoé mắt khi không thấy cậu trở lại
bên tớ nhẹ nhẹ hất cổ tay của tớ “về nhé, tớ dắt cậu qua đường…”. Tớ đã
đợi cậu, cậu biết không? Vậy mà cậu đã bỏ tớ ra về không một lời, chỉ
với một lý do lãng nhách: “D giống một người H ghét. Giờ vẫn ghét!”.
Cậu nhắn tin xin lỗi tớ với nội dung như thế sau gần cả tuần chẳng nói
năng chi… tớ nghĩ mình vẫn còn giận, hay làm kiêu một chút nhỉ? Nhưng
dù tớ như thế nào, tớ biết cậu cũng biết tỏng là tớ đã thôi giận cậu
rồi! Ừ, tớ không giận cậu lâu được, chẳng hiểu vì sao…

Có một dạo, tớ lại giận cậu, rất giận…
Cậu không bỏ rơi tớ với lý do ngớ ngẫn nào cả, cũng chẳng làm gì để tớ
không vui cả… nhưng tớ giận cậu, giận thật, thật nhiều! Tớ đã vùi đầu
vô gối, khóc sưng cả mắt mà chẳng nói được một lời nào! Có thể nói gì
được đây… Tớ không hiểu, không hiểu tại sao đang yên ổn bên nhau, bỗng
dưng cậu nói không cần mình nữa: “Ở bên D H nhận ra nhiều bất hạnh sẽ
đến với H. Cứ như vậy sẽ tốt hơn. Không vui vẻ nhưng bình yên. Gi không
cần gì hơn thế. ”Tại sao chứ, tại sao? Khi tớ bặm chặt môi và khóc nức
nở vì nghĩ mình là sao Chổi, chỉ mang đến bất hạnh và xui xẻo cho người
khác thì ai là người đã siết chặt tay tớ và thầm thì: “D may mắn mà,
tin H đi”. Ánh mắt ấy, tớ vẫn nhớ, một niềm tin ngẫu nhiên sống dậy
trong tớ, vì ai cơ chứ? Tớ không hiểu, chẳng biết và chẳng muốn nghe gì
cả… Thế rồi chỉ một ngày hôm sau, tớ lại nhận được tn của cậu, tớ đã
không dám mớ hộp message, tớ rất sợ một điều kinh khủng, tớ thật lòng
chẳng mong gì cả… “H bệnh rồi, chắc hôm nay nghỉ học, nhân quả đây mà”.
Không hiểu sao đọc xong tn tớ chợt bật cười, vô tình nhảy cẩng lên, đi
học một mình vẫn bước chân sáo là lá la… Tớ quá hiểu cậu, nếu cậu cảm
thấy làm sai điều gì thì đó là cách cậu ân hận… Cậu đáng bị bệnh nặng
hơn kia, tớ muốn đáng đời cậu lắm nhưng không hiểu sao tớ lại làm khác:
“mau hết bệnh đi học đó, đi học 1 mình buồn lắm!”. Và rồi tớ cũng hiểu
khi lại nhận được tin nhắn của cậu: “ ừ, đi học chung mới vui”. Thật ra
những lúc giận nhau chúng mình đã chẳng chịu đi học chung…

Thời gian dần trôi, có những mùa qua… Chúng mình dắt nhau đi qua những
mưa nắng đất Sài thành. Đã có những dạo, lại có những bận… mình giận
cậu, thậm chí là ghét, ghét kinh khủng… Nhưng chắc cậu không hề biết là
tại sao mỗi lần như thế tớ đều rất dễ dàng bỏ qua cho cậu: “Không hiểu
tại sao, H như vậy mà D không ghét H nhỉ…”. Đó là điều thắc mắc buồn
cười nhất trên đời mà tớ từng biết. Cậu biết hay cố tình không biết
nhỉ?. H thì như thế nào cơ chứ, một thằng con trai dù tự kỷ, không chịu
nói chuyện với ai lạ nhưng đã hằng giờ ôm cây guitar mà hát cho tớ
nghe, những bản nhạc tớ thích. Rồi cặm cụi ngồi hý hoáy kể với tớ về
gia đình cậu, người ba bảo thủ, người mẹ hiền lành, người chị dễ thương
à. Cả việc nhong nhong đạp xe lang thang cùng tớ mỗi lúc tớ không vui
hay dắt tớ đi ăn kem thi mỗi khi tớ thấy buồn… Đó là chưa kể cậu đã
luôn cùng tớ trên từng chuyến xe buýt, mỗi con đường và những bài học
trên lớp. Cậu đã luôn bảo vệ và chở che cho tớ, chia sẻ với tớ rất, rất
nhiều… Cậu đã cho mình rất nhiều cậu biết không? Mình sẽ không giận cậu
đâu. Nhưng chỉ thế thôi không đủ, vì lúc tớ giận cậu tớ sẽ chẳng nghĩ
tới nhớ những điều đó đâu…Cho đến khi tớ chọn một đáp án khác ở một trò
chơi mà tớ đã từng luôn trốn nó, và có một trò chơi thế này nhé!

Đó là trò trắc nghiệm vui: “ấy có iu… tớ không?”. Cậu biết đấy, chỉ có
hai đáp án: “có” hoặc “không” mà thôi. Chắc lẽ cậu không biết, trước
đây tớ toàn click vào ô “có” chưa một lần tớ thử ô “không”, tớ chẳng
muốn hay nói toạch ra là tớ cũng sợ nếu đáp án không phải là “ tớ cũng
iu… ấy, iu ấy nhất nhà!”. Chỉ đến khi tớ giận cậu… cái lần giận tím
mặt, tớ đã lấy hết can đảm click vào ô “không”. Tớ đã bật cười sau đó,
dĩ nhiên là trước khi cau mặt nhăn nhó tức giận, tại sao không được
nhỉ?. Cậu biết vì sao không? Vì cậu đã luôn iu… tớ dù là lúc tớ có giận
hay không, cậu đã luôn iu… tớ.

- Ra là một trò lừa đảo. – con
bạn của tớ đã phá lên như thế khi tớ nằng nặc bắt nó chơi thử. Cậu biết
không, cậu sẽ chẳng bao giờ click vào ô “không” được cả, vì nó sẽ chạy,
từ bên trái qua bên phải ô có chữ “có”, rồi ngược lại… Cứ như thế, cậu
sẽ phải chơi trò đuổi bắt nếu muốn bắt được chữ “không” đó, nhưng chắc
chắn rằng sẽ chẳng bao giờ cậu bắt được nó cả, vì nó không thật tồn tại
để cậu có thể click, người ta đã cố định chữ “có” để cậu click rồi, còn
chữ “không” chẳng qua là một ảo giác không bắt được bao giờ.

- Lừa đảo ư? – tớ đã phì cười. Cậu biết không? Tớ chợt nghĩ sẽ đưa cái trò lừa đảo này cho cậu đấy!

Tớ không biết liệu cậu sẽ phản ứng thế nào nếu nhận được trò chơi này
từ tớ nhỉ? Nếu có lúc nào đó, không phải cậu, mà là tớ làm cậu giận thì
hãy chơi trò chơi này nhé! Tớ mong là cậu thích nhé!

P/S: Hãy giận tớ đi nhé, như cậu đã làm tớ giận vậy! Thử nghĩ, nếu cậu không làm
tớ giận, để tớ đủ niềm ghét mà click vào ô “không” thì tớ đã chẳng bao
giờ biết

ST
</blockquote>

Facebook comments



Về Đầu Trang Go down
 

Có một trò chơi như thế! Tớ.. yêu.. cậu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» [Hot Game] MU Thiên Vũ - Chơi thật thích, click thật mê - chơi ngay để nhận quà khủng open 26/08/2011
» Tăng cường giám sát HS, SV chơi trò chơi trực tuyến
» đi chơi tự sướng
» Khi HS đến trường để... chơi: Lỗi đâu chỉ ở các em
» chơi em nó hai phát liên tục ko hề hấn j =))
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Chọn kiểu gõ : Tắt VNI Telex Viqr Tổng hợp
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forum Học sinh trường THPT Tuyên Hoá - Huyện Tuyên Hoá - Tỉnh Quảng Bình :: Mục chia sẻ :: -‘๑’- Tinh yêu-Tinh bạn -‘๑’--
Chuyển đến 
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Liên hệ | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất
Copyright © THPT Tuyên Hóa --- All right reserved